28 thg 12, 2007

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục: “Nếu có biểu tình chúng tôi sẽ xuống đường…”




Nhà Văn Nguyễn Khắc Phục. file photo.


“Nếu có biểu tình chúng tôi sẽ xuống đường…”. Thưa quí thính giả, đó là lời nhà văn Nguyễn Khắc Phục tuyên bố trong câu chuyện với Việt Hùng của Đài Á Châu Tự Do liên quan đến vấn đề tranh chấp biên giới lãnh hải Trung Quốc - Việt Nam. Từ Hà Nội, nhà văn Nguyễn Khắc Phục đưa ra nhận định.


Nhà văn Nguyễn Khắc Phục: Đối với tôi và tất cả những người Việt Nam khác Tổ quốc là thiêng liêng nhất và phải được bảo vệ đầy đủ lãnh thổ, chủ quyền và danh dự. Tôi không muốn có chiến tranh, chỉ tha thiết mong hòa bình, thế nhưng trong nhiều năm nay những hành vi của nhà cầm quyền Trung Quốc gây nên những hiểm họa rất lớn cho chủ quyền và an ninh của Việt Nam nhất là vừa rồi họ có những hành vi như vậy thì tôi không thể không lên tiếng được.

Việt Hùng: Nhưng việc biên giới lãnh hải là trách nhiệm của các nhà lãnh đạo, vấn đề đó cá nhân nhà văn và những bạn văn nghệ sĩ của nhà văn tại Việt Nam đã bao giờ có dịp trình bày đưa thỉnh nguyện thư tới các cấp chính quyền hay chưa?

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục: Hai việc đó khác nhau lắm. Nó là phản ứng trực tiếp và từ tình cảm mà tôi muốn nói với công chúng và những bạn bề của mình về những điều này, còn những việc khác là thuộc vào lãnh vực khác…

Việt Hùng: Nhưng mà từ trước đến nay các nhà lãnh đạo tại Việt Nam vẫn thường nói rằng, phát biểu ý kiến cá nhân thì có thể được, nhưng mà lên tiếng và ký đơn tập thể như vậy thì có đúng theo tinh thần pháp luật ở Việt Nam hay không nhất là đối với giới cầm bút?

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục: Không, theo như tôi biết thì không có sự cấm đoán nào đối với tôi và khi tôi phát biểu tất cả những điều này là tôi chịu trách nhiệm với tư cách là công dân của đất nước. Tôi nói tất cả những gì mà tôi cho là sự thật và tôi tin vào những điều tôi nói.

Việt Hùng: Trong vấn đề biên giới lãnh hải Hoàng Sa và Trường Sa người Việt Nam vẫn cho rằng là của Việt Nam, nhưng trong nhiều chục năm qua chính phủ Việt Nam luôn giữ thái độ thụ động trong những đàm phán với Trung Quốc? Với cái nhìn của nhà văn những vấn đề đó có thể hiểu như thế nào?

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục: Tôi cho rằng một trong những vấn đề cần quan tâm sâu sắc nhất chính là vấn đề thông tin, tất cả những điều này rất mù mờ… cho nên những việc liên quan đến đàm phán với Trung Quốc về biên giới và lãnh hải, tôi là một người dân tôi không hề biết rõ ràng là như thế nào…

Cho nên muốn có một thái độ rõ ràng và minh bạch thì cần phải biết rõ thông tin sự thật và đấy là một trong những đòi hỏi hàng đầu mà chúng tôi đang muốn và chờ đợi và đó chính là nội dung qua những bức thư tôi viết.


Quyền lợi và Danh dự Tổ quốc

Việt Hùng: Nhà văn có cho rằng sự lên tiếng của nhà văn cũng như một số văn nghệ sĩ ở tại Việt Nam đó là sự nhập cuộc hay nói đúng hơn, chúng tôi xin dùng từ đóng trong ngoặc kép đó là “thách thức” đối với chính quyền?

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục: Không, không có đâu, ở đây chúng tôi không thách thức không nhập cuộc gì cả… bởi vì suốt cả cuộc đời chúng tôi đã sống như thế thì bất kỳ điều gì có liên quan đến quyền lợi và danh dự của Tổ quốc mình thì nó luôn thường trực chứ không phải là hành vi bột phát gì cả và ở đây chúng tôi không thách thức ai cả.

Tất cả những việc đó là lương tri tự nhiên nó bật ra. Khi Tổ quốc bị đe dọa về chủ quyền, an ninh và danh dự thì bất kỳ ai cũng làm ngay tức khắc những việc mà một công dân phải làm thôi. Cho nên tôi không nghĩ rằng một ai đó sẽ cho là thách thức.

Việt Hùng: Nhưng từ trước đến nay việc lên tiếng tập thể của không ít văn nghệ sĩ tại Việt Nam trong lần này có thể nói là lần đầu tiên?

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục: Thật sự từ trước đến nay tôi là một người viết nên tôi quan tâm đến những điều gì mà mình đang viết. Còn những hoạt động ở bên ngoài gần như tôi rất ít chú ý…thế nhưng lần này tôi cho việc đó quá nghiêm trọng và không thể ngồi im được nữa.

Việt Hùng: Nhà văn có cho rằng đây là sự bức phá trong cái “vỏ ốc” riêng của không ít văn nghệ sĩ ở tại Việt Nam?

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục: Tôi không muốn nhân danh ai, tôi không thể phát biểu thay cho họ được, tôi chỉ phát biểu với tư cách cá nhân tôi thôi là khi nhận thức được mối đe doạ to lớn đối với danh dự, lãnh thổ của đất nước thì tôi tin tất cả mọi người sẽ làm như tôi.

Việt Hùng: Nhà văn có nói từ trước đến nay dư luận thiếu thông tin về vấn đề biên giới lãnh hải thì nhà vân có cho rằng với vai trò của nhà văn, nhà văn đang làm cái việc để nói cho dư luận mà người dân tại Việt Nam cần phải biết hay không?

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục: Tôi rất thiếu thông tin, thiếu những hiểu biết cụ thể về những gì đang diễn ra trên lãnh hải và biên giới của Tổ quốc mình thế thì tôi tin là đồng bào của chúng ta cũng cần biết những điều ấy.

Việt Hùng: Nhà văn nói người dân ở ViệtNam cần biết những gì cần phải biết… như vậy vai trò của nhà văn sẽ phải đóng vai trò gì trong vấn đề này?

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục: Trước hết là các nhà văn cần phải trung thực hơn nữa đối với chính mình! Thứ hai, quan trọng hơn đối với nhà văn là không phải cá nhân anh ta viết thế nào, viết điều gì, quan trọng hơn là anh ta phải cùng với nhân dân mình, độc giả của mình để nhìn thẳng vào sự thật, kể cả những sự thật khắc nghiệt nhất, miễn làm sao sau khi sự thật ấy được biết thì nó phải được xử lý tốt nhất cho quyền lợi và hạnh phúc của Tổ quốc của anh ta và nhân dân của anh ta.

Việt Hùng: Trong những lần biểu tình vừa rồi của thanh niên và sinh viên ở tại Hà Nội, cá nhân nhà văn có tham dự vào những cuộc biểu tình đó hay không?

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục: Thực sự tô không biết là có những việc đó, nhưng mà bây giờ nếu có tôi cũng sẽ đi!

Việt Hùng: Tức là nhà văn nói trong 2-3 tuần lễ vừa qua tại Hà Nội có những cuộc biểu tình mà nhà văn không được biết phải không?

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục: Vâng tôi không được biết.

Việt Hùng: Nhà văn nói trong tương lai nếu có những cuộc biểu tình của thanh niên sinh viên thì nhà văn sẽ xuống đường hay sao, có đúng là nhà văn nói như vậy hay không?

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục: Những cuộc biểu tình vì danh dự và quyền lợi chính đáng của Tổ quốc mình thì tôi sẽ tham dự.

Việt Hùng: Nhưng mà thưa nhà văn, cho đến bây giờ nhà văn vẫn là hội viên Hội nhà văn Việt Nam?

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục: Vâng hiện nay tôi là hội viên Hội nhà văn

Việt Hùng: Việc lên tiếng của nhà văn trước những vấn đề liên quan đến biên giới lãnh hải trong khi Hội nhà văn Việt Nam chưa có một lên tiếng chính thức nào? Những lên tiếng của cá nhân nhà văn, nhà văn có quan ngại sẽ đụng chạm tới những đồng nghiệp của nhà văn hay trực tiếp tới chỗ đứng của nhà văn trong Hội nhà văn Việt Nam?

Nhà văn Nguyễn Khắc Phục: Tôi chỉ thể hiện những điều mà một nhà văn, một người cầm bút thấy phải làm với trách nhiệm và lương tri của mình, còn tôi không bận tâm đến “ai đó” hay “tổ chức nào đó” phải quan ngại và phiền toái gì cả…

Việt Hùng: Vâng, thay mặt quí thính giả của đài cám ơn nhà văn Nguyễn Khắc Phục.

Nguồn : RFA

8 nhận xét:

  1. Trái Trứng - Con Gà - Ðảng Cộng Sản và Tổ Quốc
    Friday, December 28, 2007
    Tịnh Quân
    Trong dân gian có một câu đố khiến nhiều người đắn đo khi cho câu trả lời, và khó hơn là bảo vệ sự chọn lựa của mình. Câu đố ấy là “trái trứng có trước hay con gà có trước?”
    Thực tế, câu đố này có một giải đáp. Và câu đố này cũng chẳng khác nào trên đất nước Việt Nam chúng ta ngày nay, người nghe cụm từ “Ðảng và Nhà Nước” và rốt cuộc họ gắn cả hai thành một, đó là “Tổ Quốc là Ðảng” và “Ðảng là Tổ Quốc”. Ðể rồi, có người kết luận rằng Ðảng có từ khi lập quốc; hoặc hễ ai “chỉ trích” Ðảng hay sự cai trị độc tài của Ðảng thì có ngay một khối người cùng nhau kết luận “Phản Ðộng” một cách vội vàng và gạt bỏ mọi ý kiến của người khác mà không cần phải phân tích xem ý kiến đó đúng hay sai (!?).
    Cũng từ điểm này, Ðảng tự cho mình vào một thế đứng toàn quyền, kể cả toàn quyền quyết định vận mệnh Tổ Quốc, đời sống nhân dân. Rồi Ðảng tự cho rằng Ðảng là của dân, do dân, vì dân; tự cho mình là được đa số lựa chọn mặc dù không rõ “đa số” này là bao nhiêu phần trăm, từ khi nào, sau bao nhiêu năm thì được lựa chọn lại, và cho đến ngày nay, trước ngưỡng cửa 2008, con số đó còn là đa số nữa hay không (?).
    Trở lại với câu đố trong dân gian “trái trứng có trước hay con gà có trước”, thiết nghĩ từ hàng triệu năm về trước thuộc thời đại khủng long thì làm gì có con gà đâu? Vì thời đại đó chưa có sự hiện diện của con gà (ít nhất chưa có một bằng chứng nào cho thấy gà có từ lúc này), cùng lúc loài khủng long sinh sôi nảy nở cũng bằng trứng, thế thì câu trả lời phải là trái trứng có trước con gà (không nhất thiết là trứng-gà).
    Việt Nam chúng ta cũng chẳng khác mấy. Chúng ta cũng có đầy đủ vật chứng để có thể nói rằng nước Việt Nam chúng ta có hơn bốn nghìn năm văn hiến, và đó chính là Tổ Quốc của chúng ta. Còn Ðảng Cộng Sản Việt Nam chỉ ra đời sau khi chủ nghĩa Cộng Sản du nhập vào Việt Nam mà chủ nghĩa này đã bị loại bỏ ở Tây Phương từ thế kỷ trước!
    Chúng ta không thể đánh đồng Ðảng với Tổ Quốc, với dân tộc, để rồi Ðảng tự cho mình quyền hành và tự cho luôn quyền quyết định dâng đất; để rồi, ngày nay chúng ta mất đi thác Bản Giốc, Ải Nam Quan, Hoàng Sa, Trường Sa, nhiều phần lãnh thổ, và lãnh hải mà cha ông ta gây dựng từ hơn bốn nghìn năm trước; để rồi, Ðảng cấm mọi con dân Việt Nam bày tỏ lòng yêu nước của mình, dù chỉ là lên tiếng để bảo vệ sự vẹn toàn của Tổ Quốc, bảo vệ quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí và thậm chí quyền tự do tín ngưỡng.
    Khi Ðảng Cộng Sản làm sai, Ðảng Cộng Sản cần phải nhường quyền lãnh đạo cho Ðảng khác xứng đáng hơn. Quyền lực không thể tập trung vào một tổ chức hay cá nhân nào để rồi tổ chức hay cá nhân ấy lại lạm quyền, tự cho mình đứng ngoài vòng pháp luật.
    Việt Nam ngày nay thật sự cần có hệ thống Tam Quyền để quyền lực không thuộc về một tổ chức, cá nhân nào cả. Hệ thống Tam Quyền có thể kiểm soát lẫn nhau, cùng nhau phục vụ một mục đích chung; đó là quyền lợi Quốc Gia và Dân Tộc. Cứ theo chu kỳ nào đó, toàn dân lại được quyền cầm lá phiếu của mình để chọn ra người đại diện chính thức cho mình vào một trong những chiếc ghế có thẩm quyền quyết định vận mệnh Tổ Quốc theo nguyện vọng của đa số người dân.
    Trái Trứng, Con Gà, Ðảng Cộng Sản và Tổ Quốc đều độc lập với nhau, không thể nào gán ghép vào nhau để mang ra rắc rối khi trả lời câu đố hay giải quyết vấn đề đất nước! Khi Trái Trứng, Con Gà hay Ðảng Cộng Sản làm sai, chúng ta có quyền đem ra xử muối tiêu chanh hay gì đó. Vì sự vẹn toàn của Tổ Quốc, chúng ta cần phải nắm chặt tay nhau để bảo vệ, xây dựng cho đất nước Việt Nam trở nên thật tốt đẹp, nối tiếp truyền thống vẻ vang bốn nghìn năm văn hiến của cha ông. Và, chúng ta hãy cùng nhau tô điểm đất nước ngày càng tươi đẹp và giàu mạnh để sau này con cháu chúng ta sẽ hãnh diện với thế giới rằng: TA LÀ NGƯỜI VIỆT NAM!

    Trả lờiXóa
  2. Quản lý blog cũng như quản lý sao trên trời, đừng lo.
    Việc tạo ra một blog khác chỉ trong vài phút và sau do thông báo cho nhau cũng dễ dàng. Cái quan trọng nhất là các bác nên học về bảo mật khi sử dụng mạng Internet và sử dụng máy tính nói chung từ việc gửi email, xóa dấu vết, thay đổi mật khẩu luôn luôn, tạo ra nhiều account khác nhau để sử dụng.
    Họ muốn lấy tay để che mặt trời mà. Việc đàn áp chỉ làm cho việc phổ biến sự thực khó khăn hơn thôi. Các bloggers hãy vững chí, chưa kể họ làm điều này thì họ tự xa rời nhân dân hơn và con đường cầm quyền của họp lại càng ngắn hơn mà thôi.

    Trả lờiXóa
  3. Bắt tay với Chiếu Manh, mai mốt cai anh Da Hu mà bị quản lý thì nhớ anh Điếu Cầy lắm lắm.

    Trả lờiXóa
  4. Không lâu nữa đâu, những trang blog sẽ đi vào "quản lý". Chủ nhân sẽ chịu trách nhiệm trước ... Đảng và Nhân dân.
    Blog thì không sao mà đếm hết, nhưng những trang "đáng xem " thì rất ít. Điếu cày mà phải ...đem chôn thì thật buồn, chót "ghiền" anh rồi đấy "nhớ ai như nhớ thuốc lào...".
    Những kẻ sĩ, hào kiệt nước VN "thời nào cũng có", bút lấy đi hãy dùng dao ghi trên đá. Thế nhá các nhà báo tự do.
    Thân kính./

    Trả lờiXóa
  5. Hoan hô Nguyễn Khắc Phục !

    Trả lờiXóa
  6. ủng hộ bác điếu cày nhiều vấn đề. NHưng ghét cái giọng phỏng vấn của đài Á châu tự do , nó sống được là nhờ vào tiền của tụi Mỹ .vì những người làm việc ở đấy chẳng vì cái quyền tự do vì dân Việt mà chỉ vì cái thoi quen bợ đít nước ngoài. Tôi không thich cộng sản , nhưng phải chọn giữa tụi ngoại bang và công sản , tôi chọn cộng sản

    Trả lờiXóa
  7. Bác Charlie T này viết bài kinh quá !
    Bác TQ có món võ công Thiên An Môn đó,coi chừng nhé !

    Trả lờiXóa
  8. Tôi tin là Nguyễn Khắc Phục sẽ mãi là...Nguyễn Khắc Phục. Dưới mắt tôi thì Khổng Tử chỉ là anh hề hay anh lái buôn thích khoe đồ quí. Nguyễn Khắc Phục thì không bao giờ khoe đồ quí giá nhất chí ít là khi còn trên cõi đời lắm ...kẻ cướp này

    Trả lờiXóa