Hôm rồi lang thang vào Blog gặp Trần Bá Phụng,hai anh em chat qua lại mới biết toàn dân Nẫu cả.Bá Phụng hẹn khi nào ra Bình Định chơi nhớ nhắn tin.Biết bên Báo Bình Định có Hoàng Thúc Gíap là tay thơ tiếu lâm có tiếng nên phang đại với Bá Phùng:
-Về Bình Định nhất định ghé thăm Bá Phùng và anh ThúcGiap.Mình xin nhập hộ khẩu vô nhà Nẫu!
Thấy người sang bắt quàng làm họ vậy thôi ai ngờ chiều mở máy thấy hai cái comment:
- Thấy cái điếu cày của bác là mê rồi.
Xin chào bác Hải điếu cày
Rít lên sòng sọc khói bay mù trời.
Đúng là Thúc Giap.Chào hỏi cũng bằng thơ.Vội qua nhà bác ấy thăm hỏi đáp lễ xem sao.Thấy nhà bác Thúc Giap đang dắt con gà to tướng,(con này mà thịt phải hết mấy lu Bàu Đá chứ chẳng chơi)Liền chào :
- Hoan hô bác Gíap nhà ta (tưởng bác Giap đại tướng)
đánh giặc không đánh dắt gà đi chơi!!!
Ai ngờ bác giới thiệu ngay:
- Gà này đạp mái rất hăng
Cứ một phát đạp là năm trăm ngàn.
Wa!cứ một phát 500 ngàn thế này thì bác í giầu to rồi.Mơi mốt ghé Quy Nhơn tha hồ mà lai rai nhé.Vào nhà rồi thấy bác ấy đang bàn chuyện mở khép trong thi cử.
Bàn xong bác ấy kết một cái xanh rờn,coi như là cẩm nang thi cử:
Trăm năm trong cõi người ta
Đi thi là phải mở ra khép vào
Không tin thì hỏi bên Lào
Đi thi là phải khép vào mở ra
Còn nghi thì hỏi bên Nga
Đi thi là cứ mở ra khép vào...
Theo lão Giap cứ cái đà này thì :
Có sang đến tận Bồ đào
Đi thi cũng phải khép vào mở ra
Cắp sách sang Ăng gô la
Đi thi cũng phải mở ra khép vào...
Cuối cùng lên đến Thiên Tào
Thượng đế cũng phải khép vào mở ra.
Bác nói bác viết nhân chuyện mệ Na kể chuyện thi cử như cục… c
ai ngờ mệ Na hỏi lại bác một câu khó trả lời:
Em là em nghi lắm
Nếu bác hở chân ra mà chỉ có tài liệu không thôi thì hà cớ gì giám thị lại bảo bác khép chân lại. Đáng lẽ phải tịch thu tài liệu chơ
Câu này đáo để quá nên bác Giap phải suy nghĩ mấy phút mới trả lời được:
bé Na: Nữ giám thị chỉ đề nghị cất "tài liệu" vào thôi, không dám thu.
Bá Phùng thấy hai người không nói thẳng ra mà cứ e lệ như dzậy nên phang luôn:
Cức thì cứ nói là cức mệ Na viết tiêu sái thế mà bác cứ ngượng, ở cơ quan bác thả nó ra rầm rầm với chị em mà dzô đây sao nửa vời thế không biết. Nhân chuyện tài liệu xin có vè, vè rằng:
Giáp ta anh dũng, đàng quàng
Dạng chân ra để nàng... ngó lơ
Ngó lơ nhưng vẫn thẫn thờ
Tài liệu yêu quí sao lại đờ (đè) bằng mông
Qúa hay,đọc xong biết ngay tài liệu của Thúc Gíap bị "đờ".
Rõ ràng là Bá Phùng chơi mình đây.Thúc Gíap khen mệ Na để đánh trống lảng:
* Bá Phùng: Trong đám hào sĩ giang hồ blog, chỉ có mỗi một mệ Na là ăn nói hào sảng như thế, tớ mà nói theo lại đụng hàng mất, nên đành phải viết tắt để giữ bản quyền cho mệ Na về cái vụ "tục ngữ" này.
TT.huynh nhắc nhở mọi người :
Đi thi phải khép chân vào
Làm bài thì nhớ mở ào chân ra
Thinhlepria góp ý cho bác Giap :
"Trăm năm trong cõi người ta
Đi thi là phải mở ra khép vào"
........
Chân kia mở khép ào ào
Chắc là lại bị hắc lào cũng nên
Bảng vàng năm ấy ghi tên
nhà báo Thúc Giáp đứng lên hàng đầu
Công danh đã toại , chi sầu
Thương cho chân giữa (giữa chân) đổi màu tý thôi.....:DDD
Hồi nãy Bá Phùng nói nó "đờ",bây giờ bác Thinh nói nó đổi màu.Vậy chắc nó xấu hổ quá đỏ mặt nên mới "đờ" ra thôi...
Bá Phùng cũng khen bác Giap :
Con chim nhỏ. Con gà to
Rứa mà chim dám tò tò xung phong...
Mình cũng phụ họa với Bá Phụng:
@BaPhung:Chỉ có chim của bác Giap mới dám xung phong!Hahaha!!!
BaPhung khuyến mãi thêm :
Vậy mới có thơ (khuyến mãi) rằng:
Chim bác Giáp vốn dòng... hào kiệt
Bứt mơ tuya khiến Giáp vịt vờ
Giám thị ngơ ngẩn tơ mơ
Hay là anh í đang chờ mình đây.
Thấy được khen,bác Gíap tự mãn khoe khoang :
Xung phong, chim bự xung phong
Chim ai lòng thòng thì đứng một bên.
(Bác Hải có lòng thòng không hè?).
-----------
Bàn xong chuyện thi cử,chợt thấy bức tranh bác mới treo lên trông ngộ ngộ, tới coi thấy vẽ hình một thằng cha đang tướng lên đài,càng tưới càng cao,bên cạnh có một em đi ngang bèn hỏi:
-thưa tiên sinh!bức tranh này có ý nghĩa gì vậy?
Thúc Giap chiêu một ngụm rượu Bàu Đá rồi thong thả ngâm:
Tớ đang đứng tiểu bình thường
Gặp nàng hở ngực (nó) bỗng giương lên trời.
Tiểu xong, (nó) chẳng xuống người ơi
Cứ như cán cuốc, nó đòi thò ra...
Là lá la la là là lá la la.
Câu Là lá la la là là lá la la. Thúc Giap ngân dài ra để mô tả cái cán cuốc.
Xong đem bức tranh triển lãm,mới vừa bày ra gặp ngay một đạt ma đầu trọc tới dzựt con tem chạy mất nhìn ra thì đúng là Tuệ Hoan.
Mình chậm chân hơn nên đành khen cái cán cuốc của bác ấy cho vui cửa vui nhà:
Ô hô bác Gíap chăn gà
Có cái cán cuốc câu xa quá trời
Mình khen bác ấy ngon lành thế, ai dè bác ấy tương ngay cho mình một phát:
* Bác Hải:
Của tui như cái điếu cày
Cho nên suốt ngày nó cứ giương lên.
(Cái điếu cày mà bác đang rít sòng sọc í).
Tức ói máu!Phen này máu lửa rồi đây.Lão lấy cán cuốc phang mình,mình cũng phải cầm điếu cày nghênh chiến chứ.Chơi luôn!
ông Thuc Giap này,tôi bảo cho mà biết nhớ :
Máu lửa rồi bác Gíap ơi!
Mần răng bác lại chơi tôi thế này.
Của tôi là cái điếu cày
Của bác cán cuốc chuyện này riêng tư.
Tự nhiên bác lại sinh hư
Đem ví cán cuốc giống như điếu cày.
Tôi phải ghi nhớ chuyện này
Sẽ bẻ cán cuốc cho thày(Gíap)làm sư
Bác Giap thấy vậy liền phản pháo:
Bác to như cái điếu cày
Vậy mà cứ tưởng ngón tay em bè (em bé).
Thế này thì hết biết lão Giap rồi.Hết ví cán cuốc của lão với điếu cày,lại bảo mình giống em bè(bé).Mình thách lão Giap:
Phen này quyết đến Quy Nhơn
Điếu cày cán cuốc so hơn tỏ tường
Lão Giap nghênh chiến:
Đón chào bác đến Quy Nhơn
Nhậu say ta sẽ so hơn rõ ràng.
Tức quá bèn sang gọi Bá Phùng ra coi lão Giap chơi mình.Bá Phùng vào can ngăn:
Thôi thôi sự đã lỡ rồi
Anh em ta sẽ ngồi bàn với nhau
Điếu kia chính thực điếu cày
Đem so với cuốc chuyện này không thông
Chớ vì giận, chớ vì ngông
Cày tai vào cuốc vợ nó chổng mông kêu giời...
đúng là "cờ ngoài,bài trong".Bá Phùng ở ngoài nên tỉnh táo hơn,nếu mình phang gẫy cán cuốc của lão Gíap,chắc vợ lão oán mình tới già.Nghĩ lại thôi anh em cả,máu lửa làm gì.Mình khen Bá Phùng nói quá đúng:
Bá Phùng sao nói đúng ghê
Bác Giap gãy cán(cuốc)vợ chê tới già
Mình cũng chọc lão Giap vì bị vợ bắt đi chăn gà:
Vợ chê bắt phải chăn gà
Bác Giap tức quá mới ra vẽ tường.
Bá Phùng chắc là nhà nông nên thương cày-cuốc bèn can thêm:
Còm như thế bác ơi thông cảm
Post ở trong để khỏi chạnh lòng
Giữa thành một trận xông pha
Điếu thì mất nỏ, cuốc ra hàng rào
Lão Giap chắc đã nghe ra nên xuống giọng nhận là mình có đi chăn gà:
Đúng là vợ bắt chăn gà
Dẫn đi đạp mái mấy nhà xung quanh.
Lão Giap nói không rõ là Lão đi đạp mái hay lão dẫn con gà cho nó đi đạp mái.Thấy nguy hiểm cho mấy nhà xung quanh của lão mình bèn la lên:
Trời ơi ông Gíap quá liều
Cầm cây cán cuốc chiều chiều dạo quanh
Chị em ơi chạy cho nhanh
Trúng một cán cuốc nó bành bụng ra.Hahaha!!!
Đúng lúc đó Quỳnh Vy xuất hiện.Mình ngạc nhiên vì cô nương xuất hiện ở đây:
Quỳnh Vy sao lại vô đây
Xem ông Thuc Giap cầm cây vẽ(lên) tường.
Thúc Giap bèn trả lời thay cho Quỳnh Vy :
Quỳnh Vy khoái mấy chuyện vui
Bữa giờ bị cảm nằm thui thủi buồn.
A ra thế.Lão Giap rủ mình :
Nhậu xong đi đọ súng trường
Giám khảo là mấy cô nường ca ve. (hehehe)
Muốn biết giám khảo chấm cho ai thắng chờ tập hai xem tiếp
lấy tem cái đã bác ơi.
Trả lờiXóaCứ thế này vui vẻ, hết mệt.
Trả lờiXóaTrời đất thì nhiều mưa nắng quá!
Cái phước của kẻ sỹ là vậy, giản dị,nhàn tản và sướng!
Hôm nay đấu súng lung tung
Trả lờiXóaGiáp này khi thế muốn bung ra quần
Hải kia chẳng sợ thẳng thừng
Điếu cày ba lỗ phừng phừng dương oai
Quần hùng chẳng ngại anh hào
Xông ngay nhà Giáp lào xào binh đao
Thế là loạn lạc nháo nhào
Bà con sợ khiếp chạy vào nhà thương
Chả qua vì gã đái đường
Gặp nàng mông đẹp tự dương lên trời
Ôi thôi thiệt đúng là đời
Đánh nhau u trán rả rời sợi lông...
uh!nhanh thía đạt ma đầu trọc!!!
Trả lờiXóaLại nhớ hồi mới quen bác Giáp em có viết rằng
Trả lờiXóa"Tóc mỗi mgày một bạc
Chân mỗi ngày một run
Cũng may súng còn đạn
Lâu lâu bắn cái đùng"
Thế là bác Giáp ứng ngay
"Thiệt khổ súng nhiều đạn
Thường xuyên cứ đì đùng"
Quả này có thể đem vào làm tài liệu để đọ súng
Bác chờ em mấy chục phút, sẽ tiếp tục đọ thơ (á quên, đọ "súng" với bác). Đang kẹt công việc. Không ngờ cái entry này hoành tráng quá cỡ thợ mộc. Đọc đến đâu tủm tỉm cười đến đó.
Trả lờiXóaHahaha...
Bên tám lạng, người nửa cân
Trả lờiXóaMần thơ lục bát bất phân nhất, nhì.
Nhớ xưa ở chốn da hu
Trả lờiXóaVài dăm ba bác đọ... (chết thật, quả này gieo vần không ổn, làm lại)
Nhớ xưa ở chốn en trai
Vài dăm ba bác lai rai thẫn thờ
Bày ra 1 trận đọ thơ
Mệ Na giám khảo ngồi chờ ngắm "hoa"
Bác thời chỉ đọ qua loa
Bác thời tỉ mẩn đọ ba bốn lần
Mệ Na lòng dạ bần thần
Bác nào cũng xứng sao phân nhất nhì
Các bác cứ đọ tiếp đi
Mệ đang suy nghĩ có gì báo sau
Em chẳng phải là ca ve
Trả lờiXóaCũng chẳng thích làm giám khảo chi đâu
Chỉ thích cổ động bon chen
Bên nào thắng thế em thừa xong theo!
Hôm nay có mặt Quỳnh Vy
Trả lờiXóaLàm ban giám khảo cuộc thi(cán) cuốc,cày(điếu)
May nhờ gặp được Quỳnh Vy
Trả lờiXóaNếu không bị bác Giap đì chết luôn
Hai bác tranh cãi làm chi
Trả lờiXóaMuốn phang thì cứ phang đi cho rồi
Em đứng bên ngoài em coi
Mở tiệm vá ép có mòi phất lên
Tối giờ cứ bận lu bu
Trả lờiXóaChỉ mong xong việc là vù về đây
Không ngờ bác Điếu cao tay
Góp thơ thành một bài hay bất ngờ
Hoan hô cái sự tình cờ
Khiến cày với cuốc đọ thơ ào ào
Phen này là cả nước Lào
Cứ phải liên tục hết vào lại ra (vào ra xem blog í)
Rồi qua đến tận bên Nga
Cũng phải liên tục hết ra lại vào
Lại thêm mấy chú Bồ Đào
Đọc xong lại cứ hết vào lại ra
Da đen như Ăng-gô-la
Cũng khoái cái vụ hết ra lại vào
Bây giờ thì tớ xin chào:
Đời người là chỉ thụt vào ló ra!
Là lá la la là lá la la.
(Cái món lá la la này là em học được ở Quỳnh Vy đấy các bác ạ).
Nhân tiện gởi mệ Na luôn nè:
Trả lờiXóaNhớ xưa ở chốn da hu
Vài dăm ba bác đọ... c ngắn dài.
(Ai muốn hiểu sao thì hiểu, tớ không ép đâu nhé)
Đời người là chỉ thụt vào ló ra!
Trả lờiXóaTôi lên hỏi chị Hằng Nga
Hình như cũng thích ló ra thụt vào
Bác ơi! em cũng xin chào...
Thôi thì em nói thế này
Trả lờiXóaEm xin bái phục hai tay bác nhà
Bác làm thơ thật tài hoa
Đọc xong cả nhà cười rách mép luôn
@mệ NA:Tuệ Hoan nói mệ NA đáo để,giờ mới biết.
Trả lờiXóa@CÔNG...
Sángng giờ em chạy đi đâu
Để anh thất trận đi... cầu tứ tung
@yến khuê:Bác Thuc Giap đây chăn gà ở Báo Bình Định.Đừng hiểu sai!
Trả lờiXóa